Lương thị lại không động dung chút nào. Không chỉ nàng ta, mấy người cũ của phủ Lương Châu, bao gồm Lâm thị, đều không quan tâm.
Bởi vì các nàng đều biết, chủ tử gia vốn không thích nữ tử. Thậm chí cực kỳ chán ghét nữ tử đưa tới cửa. Các nàng vào phủ đệ nhiều năm như vậy, nên đụng cũng đã đụng, đã sớm biết nội tình. Trừ Lâm thị còn ôm kỳ vọng với Tiêu Diễn Hành, những người khác đã sớm thông suốt. Nữ quyến ở huyện Lâm An này có vẻ còn chưa biết chủ tử gia chán ghét nữ, là lúc bảo các nàng nếm thử một chút đau khổ...
Ôm ý nghĩ này, Lương thị ra an bài này sẽ không có chỗ trống để vãn hồi.
Vương Thù không có ý kiến gì khác, rời khỏi phủ đệ này ai cũng không quản được nàng, nàng muốn ăn gì thì ăn cái đó. Nghi ngờ duy nhất chính là, Lâm Thủy tự đó là chùa thầy nha. Chùa thầy có thể cho phép nữ hương khách ngủ lại sao?
Không thể nào.Nhóm người trong tay Lương thị làm việc rất hiệu suất. Sáng sớm hôm sau đã tới Bắc uyển, chính mắt nhìn Vương Thù thu thập hành lý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây