Đương nhiên, để người không quen biết đi sẽ tiện làm việc hơn: “tiểu quân yên tâm, chúng ta chỉ đi nhờ tiêu cục vào thành mà thôi. Vào thành rồi sẽ tự động tách ra, tiêu cục Vương gia chỉ cần để lại vài người tiếp ứng cho chúng ta, những người khác có thể đến Tây Bắc.”
Vương Thù gật đầu, mấy ngày trước Lâm sư phó vừa đi hộ tống hàng hóa về, thời gian vừa khớp cũng dễ xếp lịch.
Trong đầu nàng đã có một kế hoạch, ngước mắt lên nhìn Tiêu Diễn Hành đang ủ rũ dọa người ở sau bàn sách. Tay Tiêu Diễn Hành siết ngọc ban chỉ mạnh đến mức nổi gân xanh, biểu tình hờ hững nhưng trông rất sắc bén. Lúc này Vương Thù mới hơi sực tỉnh, đây là thái tử của một đất nước, dưới một người trên vạn người, khí thế đè ép quả nhiên đáng sợ.
Việc này phải được thu xếp càng sớm càng tốt, Vương Thù không trì hoãn, ngồi xe ngựa từ cửa hông chạy đến tiêu cục ngay trong ngày.
Hôm qua sau khi Lâm sư phó trở về, ông ấy biết ngay chuyện Vương Thù đáp lại Tiêu Diễn Hành, trong lòng không hề cảm thấy kinh ngạc. Gia nghiệp Vương gia đã đạt đến trình độ này, sớm muộn gì cũng phải bước lên con đường đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây