Sau khi hiểu rõ tài liệu trong thư phòng thì mới phát hiện, thật ra sổ sách ở đây không có đủ. Đầu tiên thiếu các tài liệu văn thư và sổ sách của cửa hàng ở kinh thành. Tiếp theo, tài liệu của tòa thành Giang Nam, Dương Châu, Hàng Châu, Tô Châu cũng tồn tại thiếu hụt. Vương Thù lục lọi toàn bộ thư phòng nhưng không có là không có. Hàng Châu còn có hai quyển, Dương Châu và Tô Châu thì không có lấy một quyển.
Vương Thù gọi người quản lý văn thư của bộ phận hộ tống đến để hỏi, xác định Dương Châu và Tô Châu có chi nhánh. Không thể nào không có sổ sách được.
“Đại chưởng quỹ họ Trần ở Dương Châu hình như là huynh đệ một nhà với chưởng quỹ ở kinh thành. Tô Châu Hàng Châu thì ta nhớ không rõ, phải trở về lật xem mới có thể cho đại cô nương một câu trả lời thuyết phục, theo ta nhớ thì hình như mấy năm nay đã đổi chưởng quỹ....”
Vương Thù vừa nghe lời này cũng nhíu mày lại. Sau khi phụ thân bị bệnh qua đời thì phu thê Vương Xuân Quý cũng biến mất không dấu vết, mấy người quản sự ở khu vực trọng yếu cũng thay đổi, rõ ràng là có điều mờ ám.
Nếu đã tra được sổ sách, việc kiểm kê nhất định phải nhanh chóng tiến hành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây