Túi đồ lớn mà Vương Thù mang đến để cho huynh đệ An gia đeo, vì không muốn để sa di ngửi thấy mùi, nên cố ý đứng hơi xa. Vương Thù dùng lời ít ý nhiều để nói ra mục đích, sắc mặt sa di cũng bỗng chốc thay đổi.
Nâng mi mắt cố ra vẻ già dặn lên, liếc nhìn Vương Thù một cái. Trong ánh mắt lộ ra vài phần xem xét.
“… Ta là người của Tiêu phủ.” Xem ra tập tính chán ghét nữ tử của Tiêu Diễn Hành đã có rất nhiều người biết, Vương Thù mỉm cười đoan trang: “Người cứ đi hỏi một tiếng là biết thôi. Nếu thuận tiện, có thể nói với vị gia kia rằng, ta mang theo “Thành ý” đến cho hắn.”
Sa di không có đồng ý nhận lời ngay. Cau mày, suy tư một lát mới lên tiếng bảo Vương Thù ở chỗ này chờ một lát, chờ hắn ta hỏi xong mới đưa ra câu trả lời.
Vương Thù gật gật đầu, đi tới đình nghỉ mát bên cạnh, ngồi xuống bên bàn đá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây