“Trương chủ bộ?” Đương nhiên là tiêu cục biết rõ mọi thay đổi về nhân sự ở huyện nha.
Hàng năm tiêu cục Vương gia tiếp nhận không biết bao nhiêu đơn hàng áp tải và vận chuyển hàng hóa, thường xuyên phải vào nam ra bắc, bôn ba chạy khắp mọi nơi. Pháp luật của Đại Khánh có quy định, hễ là người hoặc nhân công rời khỏi nơi cư trú ngoài phạm vi trăm dặm thì đều phải do quan phủ địa phương phái người dẫn đường. Vậy nên đương nhiên là tiêu đội cũng không tránh được việc phải thường xuyên giao thiệp với người của quan phủ.
Hiển nhiên Uông Tiến Phi cũng có ấn tượng đối với vị Trương chủ bộ này.
“Tại sao đại cô nương lại muốn điều tra về hắn ta?” So với những người khác trong huyện nha thì Trương chủ bộ cũng coi như còn trẻ tuổi, cũng được xem là một thanh niên tài giỏi anh tuấn.
Vương Thù hơi nhếch khóe môi, ý tứ trào phúng lẫn mỉa mai quá mức rõ ràng, không cần nói cũng hiểu. Uông Tiến Phi thấy vậy liền cũng không hỏi thêm nữa mà chỉ gật gật đầu, bày tỏ mình sẽ dốc hết sức điều tra. Nếu có bất cứ tình huống gì thì cũng sẽ cố gắng liên lạc với hai tỷ đệ nàng trong thời gian sớm nhất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây