Trong lòng nàng có một loại cảm xúc kỳ lạ, vừa nghĩ, nàng vừa vịn lên cánh tay của Thược Dược rồi xuống xe.
Tiếp đó nàng xoay người đi đón Vương Huyền Chi ở phía sau.
Cơ thể của Vương Huyền Chi vô cùng linh hoạt, cậu vịn lấy cánh tay của Vương Thù, nhảy xuống một cách nhẹ nhàng.
Hai tỷ đệ họ đứng trước cửa lớn của tiêu cục, vậy mà lại có một loại cảm giác nghẹn họng trố mắt đứng nhìn, không nói nên lời. Từ trước đến nay, Vương Thù vẫn biết rằng nhà mình không nghèo, cũng biết rõ việc làm ăn của cha nàng hết sức bận rộn. Nhiều năm như vậy ông ấy đều thường xuyên phải vào nam ra bắc, không mấy khi ở nhà. Nhưng nàng cũng chỉ biết những điều này mà thôi, hoàn toàn không có một khái niệm rõ ràng nào. Rốt cuộc là Vương gia giàu có đến độ nào thì thật ra là nàng không hề biết.
“Tỷ tỷ.” Đến Vương Thù còn không rõ thì Vương Huyền Chi lại càng mơ hồ hơn: “Đây là tiêu cục của nhà chúng ta ư?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây