Nàng trước đây cũng là thiên kim được dạy dỗ từ thế gia trăm năm đứng đắn, nếu như nay có mất hồn cũng không thể ép được bản thân, dù sao ngày tháng tốt đẹp cũng không phải chưa từng sống qua.
Nàng ấy truy cầu là sự đồng điệu về linh hồn.
Tô Quân xách áo bào chạy đến kéo tay nàng, Việt Ngâm Sương quay đầu nhìn hắn ta, thực ra trong lòng vẫn còn ôm ấp chút kỳ vọng.
Tô Quân rất gấp gáp, nhưng cũng không biết là mình đang gấp cái gì.
“Muội đừng đi, ta còn phải chịu trách nhiệm với muội cơ !
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây