Hoàng thượng biết rõ không thể kéo dài thêm nữa, vì thế vội vàng hỏi y chuyện lập Thái tử, muốn nghe ý kiến Mộ Dung Mân, sáu đệ đệ kia của y, rốt cuộc ai mới có thể có năng lực trở thành Thái tử.
Thái tử dùng sự tỉnh táo cuối cùng của mình, nói ra suy nghĩ trong lòng mình: “Nhị hoàng đệ tính tình đôn hậu thật thà, nhưng gặp chuyện thì lại rụt tay rụt chân, nhát gan như chuột, tam hoàng đệ mặc dù là huynh đệ máu mủ với con, nhưng giang sơn xã tắc không thể đùa giỡn, tính tình đệ ấy xưa nay luôn nóng nảy, sinh hoạt tùy hứng, không đảm đương được trọng trách lớn, sau này làm vương gia sống nhàn nhã chính là kết cục tốt nhất.
Tứ hoàng đệ từ trước đến nay đều không hỏi đến chính sự, trong mắt chỉ có phong hoa tuyết nguyệt, ở bên ngoài cũng ỷ vvào thân phận của mình mà chèn ép bách tính, tính tình như vậy, quần thần rõ như ban ngày, nhiều lời cũng là vô ích.
Ngũ hoàng đệ mặc dù lúc đầu theo đuổi *nhàn vân dã hạc, **bất hiển sơn bất lộ thủy, nhưng nhi thần phát hiện ra, gần hai năm nay đệ ấy âm thầm qua lại thân thiết với rất nhiều đại thần, dã tâm trong mắt đã vô cùng rõ ràng, có dã tâm đương nhiên là chuyện tốt, nhưng người như đệ ấy nếu ngồi lên địa vị cao, sau này chỉ sợ là không có chốn dung thân cho các huynh đệ còn lại.
Lục hoàng đệ thì gia tộc của mẫu thân không hiển hách, tư chất bình thường, vô công vô tội, nhưng nếu lập đệ ấy làm thái tử thì chỉ sợ quần thần khó mà chịu phục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây