Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Vì vậy trong mắt người ngoài, ta không gần nữ sắc, tính tình lạnh lùng, mà ngay cả người hầu trong viện, cũng đều là nam tử, thế cho nên cô mẫu ta lại cho rằng ta thích nam tử, càng thêm đêm không thể say giấc, đến hiện tại cũng không có cách nào giải thích với người.”
“Theo như tính tình của ta, nếu một nữ tử cực kỳ xa cách với ta, cũng không đáng biết đến, với tính tình của ta, nói không chừng sẽ không chủ động kết giao, mặc cho đối phương có xinh đẹp thế nào, ta cũng sẽ không ảnh hưởng, nhưng ta với muội không giống nhau, ta nghĩ sau này ta nhất định sẽ quen biết muội, cũng hiểu rõ muội, sau khi ta với muội đã quen thuộc, ta vẫn sẽ thích muội như trước, chỉ có điều phần tình cảm kia sẽ từ vừa gặp đã yêu biến thành lâu ngày sinh tình, ta sẽ bị sự thông minh và cơ trí của muội hấp dẫn, bởi vì muội so với những cô nương khác, thật sự là quá đặc biệt, ta sẽ rất tò mò, cho nên muốn tìm hiểu muội, kỳ thực ta có một trực giác, ta với muội là được định trước từ sớm, không nói kiếp trước, chỉ nói kiếp này.”
“Trước đây khi bản thân ta bị trọng thương, luôn cảm thấy có một lực lượng kỳ quái ảnh hưởng đến ta, dẫn dắt ta, để cho ta dù hao hết sức lực cũng phải đi đến miếu thổ địa kia, giống như là cử chỉ điên rồ, nói cách khác, theo như ban đầu, sau khi ăn thuốc ức chế độc xong, ta chỉ còn sáu canh giờ, hoàn toàn có thể quay về huyện, đi tìm người của ta để nghĩ cách, chứ không phải mù quáng chờ chết ở nơi này.”
Cả đời này của Giang Ngộ, ngoại trừ đang bàn chuyện với thuộc hạ sẽ nói nhiều lời như vậy, thì hắn thật sự chưa từng nói nhiều như vậy với bất cứ ai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây