Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Cữu cữu, đừng nói như vậy, hắn ta đáng bị đánh, hơn nữa, ai bảo hắn ta ăn nói phóng đãng? Dám ở trước mặt ta đùa giỡn Hoàn Hoàn, ta không cho hắn đoạn tử tuyệt tôn, đã là hạ thủ lưu tình rồi.” Tô Thần giận dữ bất bình nói.
Hắn ta biết sau khi hắn ta rời đi, công tử huyện lệnh vẫn bị đánh một trận, nhưng hắn ta không nghĩ những người của Phong Ảnh đã làm những việc mà hắn ta không làm.
Tô Hoàn gật đầu đồng ý với lời Tam ca nói, đồng thời cũng an ủi cữu cữu: “Cữu cữu, chúng ta đang ở trong Tương Châu Phủ, họ chỉ có thể tác oai tác quái ở Thanh Hà, huyện lệnh chỉ là một quan bát phẩm, ở Tương Châu Phủ chẳng là gì cả, cho dù có chỗ dựa thì có sao?
Quãng đường từ Thanh Viễn đến đây rất xa, chúng ta đã đánh thì đã đánh rồi, cũng không tiết lộ danh tính, hắn ta biết tìm chúng ta ở đâu? Chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây