Cố Nguyệt làm vậy không khỏi quá ích kỷ, điều này khiến Tô Quân khó có thể chấp nhận, tự nguyện cùng ép buộc căn bản là hai việc khác nhau.
Lúc này trong mắt hắn tràn đầy tuyệt vọng cùng bất lực, máu không ngừng chảy ra từ miệng vết thương, e là hắn sẽ phải trút hơi thở cuối cùng ở đây.
“Tiểu tử, vốn ta cũng không định tổn thương người vô tội là tự ngươi không nên tìm chết, trên đường hoàng tuyền ngươi cũng đừng trách ta, muốn trách thì trách muội muội trên danh nghĩa này của ngươi, vì lợi ích riêng đức hạnh này giống hệt với cha mẹ nàng.
Tên cầm đầu nói xong thì lên xe ngựa, nghênh ngang rời đi.
Ngõ hẻm im lặng trở lại, đường phố cũng yên bình trở lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây