Thử nói xem, nếu chuyện này chỉ cần mấy lượng bạc, Tô Hoàn thật sự sẽ sẵn lòng giúp hắn ta một tay, nhưng cần đến ba mươi lượng, thật sự là hơi nhiều rồi, nàng phải tốn rất nhiều thời gian mới tiết kiệm được bốn mươi lạng bạc, trong nhà lại có nhiều người như vậy, phải có chút để dự phòng, lỡ như có bệnh nhẹ, chút tai họa hoặc có chuyện gì khác xảy ra, cũng không đến nỗi hai bàn tay trắng.
Nhưng nhìn thân hình gầy yếu của Khương Sinh, Tô Hoàn đặc biệt đồng cảm với hắn ta, nếu như nàng có gia tài bạc triệu thì nhất định sẽ giúp chuyện của hắn ta rồi, dù sao nàng cũng có thể thấy hắn ta có vài phần thật lòng với Hà Kiều Hạnh.
“Có đôi khi, không phải chúng ta nhẫn tâm mà là chính chúng ta cũng đã sống một cuộc đời khốn khổ, vậy thì làm sao cứu được nỗi khổ của nhân gian? Dù giúp đỡ người khác thì cũng phải có giới hạn, muội đã làm hết sức mình rồi nên đừng cảm thấy tội lỗi!"
Tô Mộ vỗ vỗ vai Tô Hoàn, thấy nàng cau mày nhìn bóng lưng Khương Sinh, cho rằng nàng đang tự trách mình không giúp được gì.
Vừa rồi nàng đã cố gắng hết sức để giúp Hà Kiều Hạnh giải vây, hắn ta đã nhìn thấy điều đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây