Vả lại, hắn chưa muốn rời xa cuộc sống bây giờ quá sớm, bình yên khó tìm, khiến người ta rất lưu luyến.
Giang Ngộ nhìn Tô Hoàn đang nói chuyện với Tô Mộ, trong lúc nhất thời có hơi không phân biệt được đến tột cùng là do người hay thật sự là do sự yên bình khó kiếm này.
Theo Tô Mộ nghĩ, có lẽ hắn sẽ tiếp tục ở lại Tô gia, nhưng người ta đã trả một khoản lớn tiền ăn uống rồi, cứ ở tiếp một thời gian ngắn nữa cũng không thể nói gì.
“Được, một lát nữa ta sẽ kê thêm cho ngươi vài thang thuốc để trị nội thương của ngươi, tạm thời bây giờ ngươi cứ ở lại Tô gia đi.
“Đa tạ Tô đại phu! Giang Ngộ chắp tay với hắn ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây