Cố Nguyệt có hơi ngượng ngùng, liền dùng nụ cười để che dấu:
"Cũng được, kỳ thực lần này ta trở về, là đưa đồ về cho ngươi, quần áo đồ trang sức ngươi để ở trong nhà cũng không mang đi, không ai mặc cũng đáng tiếc, ta nói cùng với mẫu thân là trả lại cho ngươi, mắt thấy trời lạnh rồi, tránh cho ngươi ở nông thôn không có đồ mặc, mẫu thân cũng thấy đáng tiếc, nên đã thu dọn đồ đạc của ngươi lại, để ta mang tới trả lại, ta bảo người bê vào cho ngươi!"
Cố Nguyệt vẫn cười như trước, khi nói mang theo chút ra vẻ.
Nàng ấy ngoắc ngoắc, ý bảo nha hoàn bên cạnh đến đem, lại bị Tô Hoàn ngăn lại.
"Cố tiểu thư có lòng tốt ta xin nhận, thế nhưng ngày ta đi cũng đã nói rõ với Cố phu nhân, mấy đồ ở trong phủ ta đều không cần, mấy bộ đồ này không ai mặc thì vứt đi, về phần số đồ trang sức này, nếu như các ngươi thấy chướng mắt, có thể mang đi bán, ta ở nông thôn cũng không cần phải ăn mặc đẹp như vậy, làm việc không thuận tiện!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây