Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Giang Ngộ không muốn bị quá nhiều người nhìn thấy nên chuyển ngô vào hẳn trong nhà để tách. Tô Hoàn thấy mắt hắn đã có thể nhìn mọi vật một cách bình thường rồi, lúc rũ mắt xuống luôn có cảm giác như đang chán đời, còn lúc nhìn mọi người lại cho cảm giác tinh thần phơi phới, ngay cả khi nhìn chó cũng có vẻ thâm tình.
Chẳng trách người ta nói đôi mắt hoa đào là đôi mắt ẩn tình, quả là không sai.
Đến nay hơi thở của hắn chưa ổn định, nội thương chưa lành, thi thoảng còn nghe thấy tiếng hắn ho.
Đám người Tô Quân không nỡ lấy giày mới ra đi, để dành đến tết đi, ở quê ngày nào cũng làm việc thì đi giày cũ là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây