Kỷ Minh Diệm gật đầu lia lịa: "Ừ, đệ có ưu điểm đấy, Lục ca ta rất trân trọng. Từ nhỏ Tam muội nhà ta đã có con mắt tinh tường, người muội ấy chọn quả nhiên không tệ."
Ngô Duy An nhận lời khen, yếu ớt nói: "Cảm ơn Lục ca."
Kỷ Minh Diệm vẫn luôn thẳng thắn: "Nhưng đệ cũng có khuyết điểm. Đệ xem đệ kìa, suốt ngày núp sau lưng Tam muội, trông thấy cái gì cũng sợ sệt. Như vậy không được, với tư cách là phu quân của Tam muội, đệ phải làm một trang nam tử hán, chống đỡ cả bầu trời cho Tam muội ta!!"
Ngô Duy An: "..."
Hắn thực sự không cho rằng bầu trời của Kỷ Vân Tịch lại cần hắn chống đỡ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây