“Trong muội vô cùng bình tĩnh.” Kỷ Minh Song nheo hai mắt, có một suy nghĩ nảy ra ở trong đầu: “Không phải muội đã biết chuyện này từ trước rồi đấy chứ?”
Kỷ Vân Tịch: “?”
“Vì thế nên muội mới vội vàng muốn xuất giá như vậy?” Kỷ Minh Song càng nghĩ càng cảm thấy tất cả đều có thể hiểu được.
Kỷ tam nàng luôn hành sự tùy tiện, nhưng cũng sẽ không cấp bách như vậy mới phải.
Tâm thái của Kỷ Vân Tịch vẫn rất ổn định, hỏi ngược lại: “Chuyện mà đến huynh trưởng còn không biết, làm sao mà ta có thể biết trước được?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây