Kỷ Vân Tịch trong lúc bận rộn không cả ngẩng đầu lên nói: “Cho hắn vào.”
Rất nhanh, Ngô Duy An cúi đầu, bước từng bước nhỏ đi vào với dáng vẻ không dám gặp người lạ.
Nhưng khi hắn vừa nhìn thấy Kỷ Vân Tịch thì mắt hắn sáng lên, liền bước nhanh tới, dính sát bên cạnh nàng: “Vân Nương, ta, ta rất nhớ nàng.”
“.......”
“????”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây