Ngô Duy An lại nói: “Ta tạm thời không tham dự vào chuyện triều chính, ta phải chuẩn bị cho kỳ thì vào mùa xuân năm sau trước đã.”
Như vậy thì không còn gì tốt hơn được nữa, Kỷ Vân Tịch gật đầu: “Cũng được.”
Ngô Duy An thở dài, không hề biết chừng biết mực: “Ngô gia thiếu tiền.”
Kỷ Vân Tịch: “Yên tâm.”
Hai chữ đơn giản nhưng lại có tác dụng an ủi lòng người đến kỳ lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây