Một cơn gió lạnh lại thổi tới, mái tóc dài của Kỷ Vân Tịch tung bay trong gió.
Nàng quấn chặt quần áo, ôm chiếc lò sưởi, lúc nói chuyện, sương trắng dưới ánh đèn trong bóng tối bốc lên.
Lời nói dối của Kỷ Vân Tịch thuận miệng nói ra: “Mấy hôm trước đại công tử rơi xuống nước, trong lòng ta thấy không yên tâm. Bây giờ vừa hay đi qua nên ta muốn tới xem thế nào trước, sau đó lại đi công chuyện cũng chưa muộn.”
Kỷ Minh Song liếc nhìn khuôn mặt của Kỷ Vân Tịch.
Khuôn mặt xinh đẹp của nàng không chút biểu cảm, vô cùng bình tĩnh, giọng điệu cũng vẫn như bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây