Trong danh sách hơn một nghìn người này, mười tám người không phải là nhiều.
Nhưng ở trong cung, thậm chí có thể nói là bên cạnh hoàng đế mà cài cắm được mười tám người, nói ra đã là rất nhiều rồi.
Đang suy nghĩ, Ngô Duy An đẩy cửa bước vào.
Kỷ Vân Tịch ngẩng đầu nhìn, hỏi: "Ta muốn biết tất cả mọi chuyện về Tưởng Diệu."
"Tưởng Diệu?" Ngô Duy An đi đến trước bàn, cầm chén trà hoa mai bằng sứ xanh có nắp đậy lên, sau đó cầm ấm trà hoa mai cùng bộ bằng sứ xanh, từ từ rót nước vào chén trà, hắn hơi cụp mắt xuống: “Năm tám tuổi, ta từng trà trộn vào cái bang ở U châu một thời gian, gặp Tưởng Diệu đang suýt bị đánh chết."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây