Ngô Duy An: "Ừ, ngoại trừ Tuyết Trúc và ba hộ pháp, những người khác chỉ nhận ra khuôn mặt này, khuôn mặt này chính là công tử."
Kỷ Vân Tịch dừng động tác bôi trét: "Ồ?"
Ngô Duy An: "Rối gỗ cũng đến rồi, vóc dáng cũng gần giống ta, coi như đền bù cho chúng ta đã từng hợp tác làm ăn không ít, ta có thể tặng không cho nàng. Nó chỉ nghe lệnh của Viên quản sự. Mà Viên quản sự lại khá nghe lời nàng."
"Chậc, lão già này, khuỷu tay ngoặt ra ngoài." Ngô Duy An nghĩ đến động tác đóng sổ sách của Viên quản sự lúc nãy, không nhịn được mà mắng chửi.
Kỷ Vân Tịch: "Tám vạn lượng?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây