Kỷ Vân Tịch không nhúc nhích nhưng cũng không ngủ, nàng vẫn ngồi đó.
Bên ngoài ồn ào náo nhiệt, tiếng nói chuyện hạ thấp giọng của quân Kỷ gia thỉnh thoảng vang lên.
Kỷ Vân Tịch nhìn Bảo Phúc, đắp lại góc chăn cho nàng ấy một lần nữa, sau đó vén rèm xe và đi ra ngoài.
Nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời vẫn âm u nhiều mây.
Trong không khí mưa có mùi đất ẩm ướt, còn có mùi máu nhàn nhạt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây