Nghe nàng nhắc đến chuyện này, Ngô Duy An hơi nghiêm mặt lại.
Lúc này đã đến nửa đêm, trong viện yên tĩnh không một tiếng động, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng côn trùng kêu.
Gió thổi qua, bóng cây lay động, muôn vật đều im ắng.
Bóng tối phủ lên những bụi cây xanh tươi ban ngày một tấm mạng che u ám đáng sợ.
Ngô Duy An nhìn về phía đó và nói: "Ta cũng chưa từng nhận được."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây