Ngô Duy An cũng không để ý lắm: "Không sao, ta đã viết một mạch mấy chục tờ sớ, định cách ba ngày hai bữa lại sai người đưa đến kinh thành để thúc giục thánh thượng."
Kỷ Vân Tịch nhìn hắn với vẻ hơi bất lực.
Nàng cảm thấy vì trước đó hắn luôn bị thúc nợ, hiện giờ cuối cùng cũng có cơ hội thúc giục người khác nên mới liên tiếp viết mấy chục tờ sớ để thỏa mãn cơn nghiện.
Nàng bỏ qua chủ đề này: "Nhưng hiện giờ tình hình cấp bách, cho dù thánh thượng có cho tiền, thì cũng chẳng thể đến Lương Châu trong một sớm một chiều được."
Ngô Duy An: "Chuyện của ba người Văn Chiếu Ma, lúc trước ta đã kể với nàng chưa?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây