Ngô Duy An lắc đầu, vẻ mặt như thường: “Ở dưới gối? Ta không biết. Chưa có lật lên. Ngươi cứ tự mình đi xem xem...”
Tuyết Trúc nhìn Ngô Duy An, do dự không nói nên lời, cuối cùng xoay người rời đi, đi vòng qua phòng kề bên.
Hắn ta giũ chăn gối ở trong phòng kề bên nhiều lần nhưng vẫn không tìm thấy cái hầu bao.
Trong lòng Tuyết Trúc rất là khó chịu.
Không phải khó chịu vì mất cái hầu bao, mà là cái hầu bao bị mất đó, sau khi hắn ta làm xong việc nghĩ lại cảm thấy cái hầu bao chưa được đẹp, còn thêu thiếu vài mũi kim.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây