Thật sự lúc này đây, trong lòng Ngô Duy An cảm thấy bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Không có quá nhiều niềm vui, bình thường giống như mọi ngày không có gì khác.
Ngô Duy An lau mồ hôi trên trán, đứng dậy rời khỏi hang động.
Hắn cẩn thận nhìn lại, liền nghe được cách đó không xa giọng nói của Kỷ Minh Diệm cùng Độc nương tử nói chuyện.
Kỷ Minh Diệm: "A Độc tỷ! Da của con rắn này thật đẹp, ta lớn đến từng tuổi này cũng chưa từng thấy qua da rắn đẹp như vậy, tỷ xem ta có nên đem nó về nhà nuôi không?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây