“Vì sao ngươi không cho ta biết?” Ngô Duy An cẩn thận đóng cái hộp lại.
Chuyện này, nàng chưa từng nói nửa lời.
Kỷ Vân Tịch rút một quyển sách từ giá sách, xoay người nhìn hắn một cái: “Bây giờ không phải đã cho ngươi biết sao?”
Sau giờ ngọ ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu lên người hắn.
Ngô Duy An bật cười, lười nhác dựa lưng vào ghế, chân dài bắt chéo: “Ngươi cố tình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây