Hắn nắm tay lại, suy nghĩ cẩn thận lại nói thêm một câu: “Chỉ là muộn thế này không muốn làm phiền nha hoàn của ngươi, ta giúp ngươi được không? Dù sao vết mực trên mặt ngươi cũng là do ta gây ra.”
Kỷ Vân Tịch nhìn hắn, mắt chợt loé, nói: “Không cần nhưng có chuyện ngươi nói đúng…”
Ngô Duy An: “?”
Kỷ Vân Tịch cười với hắn: “Ta định mở thêm chi nhánh tiệm vải ở khắp Đại Du, nãy đang chọn vị trí. Vừa định khoanh vào thì ngươi lại cầm bản đồ đi.”
Ngô Duy An hiểu ra: “Ta giúp ngươi khoanh mấy chỗ? Tuy đúng là ta không thể kiếm được tiền gì đó nhưng mắt nhìn của ta không tồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây