Con ngươi Ngô Duy An khẽ động, khụ một tiếng: "Không cần, bản thân ta cũng có lợi."
Kỷ Vân Tịch nghe vậy cũng không nói thêm nữa.
Lúc này cách giờ nghỉ ngơi còn sớm, nàng tựa vào mỹ nhân tháp, hiếm có thời gian đọc sách một lát.
Ngô Duy An tựa vào trước bàn đọc sách: "Tiệm vải Nam Uẩn, trên tay ta cũng có khách hàng."
Kỷ Vân Tịch dời mắt khỏi quyển sách, ngẩng đầu lên: "Ồ?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây