Ngô Duy An khuyên nhủ: “Vân Nương, không biết tranh của Vấn An tiên sinh có còn không, ngươi thật sự không muốn mang về nhà treo lên sao?” Dẫu sao thì chính nàng cũng ở trong căn phòng kia mà.
Kỷ Vân Tịch lắc đầu: “Ta cảm thấy bức tranh Sơn Đồ kia của ngươi rất đẹp.”
Ngô Duy An nhất thời có cảm xúc lẫn lộn: “Cảm ơn.”
Kỷ Vân Tịch giao phó việc cho tiểu nhị đang đứng một bên: “Phiền người đi tới Kỷ phủ nói cho Đại ca ta biết, Khai Đài Trang có một bức tranh Trúc Thạch Đồ của Vấn An tiên sinh, nếu huynh ấy muốn thì nhớ đến lấy trong năm ngày.”
Tiểu nhị cũng không có gì ngạc nhiên, vội vàng đáp lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây