Hai người tắm ở phòng bên cạnh, đến đó thay đồ sẽ có chút phiền toái nên họ thường sẽ thay đồ ở sau tấm bình phong.
Nhưng khi không có ai xung quanh, việc làm gì thuận tiện là điều đương nhiên.
Ngô Duy An gần đây vội vàng đến Hàn Lâm viện, mỗi ngày đều dậy sớm, Kỷ Vân Tịch căn bản chưa có dậy, nên hắn liền cho là phòng không có người mà tùy ý thay quần áo.
Mọi chuyện mấy ngày qua đều ổn, nhưng sáng nay nàng vô tình nhìn thấy hắn.
Ngô Duy An ho nhẹ một tiếng, sắc mặt trở nên bình tĩnh hơn, giọng điệu cũng bình thường hơn: “Ta đánh thức ngươi rồi à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây