Sau đó Ngô Duy An đã chịu đựng được, dù sao hắn cũng không cần phải chịu đựng lâu.
Nhưng Ngô Duy An vẫn không vui, dù sao hắn đã làm rất nhiều việc mà tiền lương thì cũng không nhiều.
Ngô Duy An nghĩ như vậy, đột nhiên vòng tay ôm lấy eo Kỷ Vân Tịch, động tác rất ôn nhu, tuy rằng nhìn ở ngoài trông rất thân mật, nhưng lại cực kỳ quân tử, lễ phép.
Vốn là Phùng Ngũ đang muốn nói thì đột nhiên bị ngạt thở, tầm mắt lập tức rơi vào tay Ngô Duy An.
Kỷ Vân Tịch ngẩng đầu liếc mắt nhìn người bên cạnh: “?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây