Kỷ Minh Diệm là người lắm lời: “Ngũ ca, lần này huynh thật là lợi hại, huynh chỉ mới đến muộn có một tháng, ta còn tưởng rằng huynh sẽ chậm ba đến bốn tháng cơ.” Nói đến đây Kỷ Minh Uyên trong lòng có chút buồn bực trong lòng, hắn ta thấp giọng nói: “Thật ra ta đã tới Thượng Kinh một tháng trước.”
Kỷ Minh Diệm vẻ mặt kinh hãi.
Bộ dạng Kỷ Vân Tịch vẫn luôn chậm rãi cũng có chút không hiểu: “Đã như vậy, vì sao hôm nay Ngũ ca mới tìm được?”
Kỷ Minh Uyên gãi đầu: “Ta không biết, phương hướng luôn sai.”
Theo lý mà nói thì không nên, hắn ta đi bộ từ cổng giáo đến Thượng Kinh. Hướng đi cả đường đi là đúng, không sai. Nhưng khi đến Thượng Kinh thành thì lại không cách nào có thể tìm được Kỷ gia ở đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây