Kỷ Vân Tịch ừm một tiếng, kéo ra hốc tối phía dưới, lấy ra một chiếc gương lông vũ mới, nhìn nhìn bản thân, bảo đảm không có vấn đề gì.
Ngô Duy An vô ý thức nhìn chiếc gương trong tay nàng, lại cúi đầu nhìn xuống phía trước, trước đây nó trống rỗng, nhưng bây giờ lại khôi phục dáng vẻ đầy ắp, trong lòng hắn thoáng có chút chua xót.
Hắn cũng lấy ra một chiếc gương từ trong túi, cũng soi soi mặt của mình.
Hai người đều cảm thấy hài lòng với lớp trang điểm của mình, sau khi cất gương của mình xong thì xuống xe ngựa.
Quản gia của sòng bạc Đức Xương rất muốn giả chết, nhưng thực sự không thể nào giả vờ được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây