Cũng không biết đến cùng là trong xe ngựa kia có chứa cái gì mà khiến chân ngựa kéo ở đằng trước loạng choạng, có chút không gánh nổi sức nặng, tốc độ cũng rất chậm, nửa ngày mà vẫn không đi được bao xa.
Trong xe Ngô Duy An thấp giọng thúc giục: “Nhanh chút.”
Quản gia ở bên ngoài che lại gương mặt tròn: “Công tử, đã là tốc độ nhanh nhất.”
Mấy ngày nay bọn họ vẫn luôn đi nhờ xe ngựa của Kỷ Vân Tịch khiến Ngô Duy An quen với tốc độ xe ngựa của Kỷ Vân Tịch: “?”
Quản gia mặt tròn nhắc nhở: “Công tử, đây là con ngựa rẻ nhất trên chợ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây