Mặc dù tuổi tác của ông ta đã lớn, nhưng cũng có thể nhìn ra dung mạo hồi trẻ không tệ, hơn nữa khí chất của ông ta nhu hòa, nếu không ngồi ở trên long ỷ thì sợ là sẽ không có ai nghĩ ông ta là Đương kim Thánh thượng.
Ở bên cạnh Kỷ Minh Hỉ là Thái tử với gương mặt con nít, thân hình hơi mập. Hắn ta nhìn thấy phụ hoàng không có mở miệng, bèn hỏi thay: “Chuyện này có chứng cứ không?”
Phùng Kì Thạch vội nói: “Bẩm Thái tử, đúng là chuyện này không có chứng cứ. Thần vốn không nên bẩm chuyện này với Thánh thượng, nhưng thần thực sự nhận được rất nhiều mật báo, yết bảng kỳ thi mùa xuân vừa mới công bố chưa đầy mấy canh giờ mà thần đã nhận được hơn 200 phong mật báo tin, hoài nghi Kỷ đại nhân dùng chức vụ, tiết lộ đề thi cho đại công tử nhà Ngô Tề đại nhân. Theo góc nhìn của thần, tất cả mật báo này đều xuất phát từ thư sinh, thần sợ nếu không giải quyết triệt để chuyện này thì sẽ khiến thư sinh bất mãn, sẽ khiến danh tiếng của triều đình Đại Du không tốt.”
Cái quần thể thư sinh này luôn khó châm chọc.
Bởi vì bọn họ có bút, có thể làm thơ có thể làm phú, có thể nói chết thành sống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây