“Tôi cấp bảy giết cấp tám, như giết gà mổ chó, đến bảo mẫu Hoa Hoa của chúng ta cũng có thể xưng bá thế giới đó.”
Hoa Hoa lườm Lạc Hi một cái: “Chị ví ai thế? Đang xem thường ai đó?”
Lạc Hi vội vàng cầu xin tha thứ, thấy bầu không khí của mọi người khá thoải mái, cô từ từ, từng chữ một nói:
“Vì vậy tôi đi hưởng phúc, dù cách xa bao nhiêu thời gian và không gian, tin tôi đi, tôi sống rất tốt!”
Ở bậc thang của pháo đài, một bóng dáng cao ráo tựa vào tường lặng lẽ nhìn lên bầu trời đêm, trong tai là những câu chuyện ly kỳ của thế giới khác mà nàng kể.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây