Nàng không nhịn được nói: “Lúc ta chơi những thứ này thì không biết ngươi đang đi tiểu và ngồi ở đâu nghịch bùn đấy!”
Vừa dứt lời sau lưng lại có một cơn gió lạnh thổi qua, Lục Vân Cẩm dùng ánh mắt sâu thẳm để nhìn nàng, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, nói ra hai chữ không nặng cũng không nhẹ: “Thật sao?”
Lạc Hi nghi hoặc quay đầu lại: “Nhiệt độ giảm rồi sao?”
Lúc này, đống lửa đã chuẩn bị sẵn sàng đang cháy rực lên, Lạc Hi khom lưng cầm lấy đống trúc ở bên chân rồi ném vào đống lửa.
Tiếng pháo nổ vang lên, Lạc Hi không ngừng ném vào, tiếng pháo không ngừng vang lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây