Người lớn tuổi hơn trên thuyền nhìn Lạc Hi đang chống hai tay trên lan can, như sực nhớ ra điều gì đó, nói:
“Giọng điệu này... sao ta cứ cảm thấy quen thuộc?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Cơ Vô Song vặn vẹo trong chớp mắt, lã chã sắp khóc nhìn Lạc Quý.
“Ta và ngươi lấy nhau đã hai mươi năm, ta đã làm sai điều gì? Không xứng có được một tiếng bà nội của một tiểu nha đầu, sao ta phải chịu nhục nhã này?”
Nàng ta năm nay chưa đến bốn mươi, dung mạo lại như thiếu nữ đôi tám, cử chỉ này không có vẻ gì là đột ngột, ngược lại khiến người ta thấy mà thương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây