Lục Tiêu không còn cách nào khác, cuối cùng buộc mình phải bình tĩnh, cũng may, còn không tính là hai bàn tay trắng.
Sau khi sai người ra sức đuổi bắt tên thầy thuốc kia, hắn ta uống nước trà tên sai vặt đưa tới để làm dịu bớt tâm trạng, tính toán kế hoạch tiếp theo....
Bỗng nhiên, Lục Tiêu cảm thấy ý thức càng ngày càng nặng nề, hắn ta dùng sức lắc lắc đầu, trong lòng biết đã gặp chuyện không ổn...
Lảo đảo đứng dậy muốn lao ra khỏi thư phòng báo hiệu, kết quả chưa đi được hai bước, người đã ngã nhào trên đất “rầm” một tiếng, hai mắt nhắm lại, ngất đi.
Tỉnh lại lần nữa, sắc trời bên ngoài đã tối, Lục Tiêu giật giật tay chân không có chút sức lực, xác nhận bản thân còn ở trong thư phòng, hắn ta thở phào nhẹ nhõm, định gọi người, lại phát hiện không thể phát ra âm thanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây