Dưới khóm cây, một tay Lục Tiêu chặn trên cổ Khương Khả Viện, không để ý trên người nàng ta có nhiều chỗ gãy xương, xách người từ dưới mặt đất lên.
Sắc mặt hiện lên một vẻ dữ tợn: “Không nói sao? Khả Viện, ngươi biết thủ đoạn của vi phu, muốn tới thanh lâu những năm cuối đời, hay là để bổn hầu róc thịt nhi tử của ngươi thì mới chịu khai báo?”
Con ngươi Khương Khả Viện co rụt lại, ánh mắt dần xám xịt từng chút, nàng ta biết Lục Tiêu bị dồn ép thì việc gì cũng làm được, nàng ta nhắm mắt lại.
“Ta, ta đã cầm tiền đi chữa bệnh cho Tấn nhi!”
“Tiện nhân!” Quả nhiên, khi nàng ta dứt lời, lập tức nghênh đón một trận thượng cẳng chân hạ cẳng tay mới của Lục Tiêu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây