Ba ngày sau, toàn bộ thành Tịch Vân đang được xây dựng lại một cách rầm rộ. Trong mùa đông lạnh giá, cu li leo lên leo xuống đều đổ mồ hôi đầm đìa vì nóng.
Lạc Hi chịu trách nhiệm chỉ huy dưới tường thành.
Từ xa, hai đội quân được lệnh tiêu diệt bọn cướp đắc thắng trở về, hộ tống một đám cướp đầu gục xuống, sắc mặt hai đội quân tuy trông rất nhếch nhác nhưng trong mắt lại toát ra ánh sáng kỳ lạ.
Lạc Tứ là người đầu tiên chạy đến trước mặt Lạc Hi, hắn ta mở miệng chửi rủa: “Điên rồi, mọi người đều điên rồi. Tất cả binh lính dưới quyền của ngươi đều cực kỳ phấn khích phải không?”
Lạc Hi vội vàng đưa cho Tứ gia gia một tách trà nóng để sưởi ấm tay, cười với vẻ đầy ẩn ý: “Bọn họ không điên, mà là người sống có giá trị hơn người chết!” “Cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây