“Cho dù ta treo cổ trước hoàng cung cũng tuyệt đối sẽ không tự xin giáng chức, Lục Tiêu, ngươi chính là tiểu nhân hèn hạ, thay lòng đổi dạ chỉ vì tư lợi!”
Mặc dù không đúng lúc, nhưng khóe miệng Lục Tiêu không thể kìm nén được, dáng vẻ một khóc lóc, hai làm loạn, ba doạ tự tử của thê tử thật sự giống với lão nương.
Nhớ lại năm xưa, giọng điệu của Lục Tiêu dịu dàng hơn rất nhiều, nhẹ nhàng nắm lấy tay người nữ nhân, nhìn vào ánh mắt nàng ta nói từng chữ một:
“Khả Viện, bình tĩnh lại, vi phu làm vậy cũng chỉ là kế tạm thời.”
“Vi phu đồng ý với nàng, ngoại trừ danh phận, mọi thứ vẫn sẽ giữ nguyên, Lạ Hi được phong vương, nghịch tử của ta sẽ không ở lại kinh thành trong một thời gian dài, chúng ta phải nhẫn nhịn qua thời gian này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây