“Ồ! Ngươi không lên tiếng, thiếu chút nữa ta quên mất.” Lạc Hi chỉ thích hài tử ngoan thức thời nên nàng đoạt lấy cung trên tay Ninh Hàn.
Giương cung lắp tên, nhắm...
Mũi tên “vèo” một tiếng bay nhanh, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, đồng tử của thân vệ bảo vệ tam hoàng tử co rúc lại, bước tới muốn dùng thân mình chặn mũi tên bảo vệ chủ tử.
Đáy mắt Lạc Hi hiện lên buồn cười, như vậy giống như gà có thể bảo vệ chút thức ăn sau lưng sao?
Bắc Lăng chỉ nhớ nàng có Tiên Thiên võ giả nhưng quên mất năm đó nàng rút ra liễu rủ, bọn họ vẫn còn tùy cơ ứng biến ở trong cung.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây