Híp mắt cẩn thận nhìn, thiếu niên trước mắt thu lại sự lười biếng, có chút giống với nữ tử kinh tài tuyệt diễm kia.
Há miệng muốn nói gì đó, chỉ thấy Lạc Hi bỗng dưng cười cười, nụ cười kia không có độ ấm.
“Đây là mở miệng muốn khoe khoang công lao to lớn của mình mười lăm năm nay sao?”
Đại chùy màu bạc nâng cao, mắt thấy sắp đập xuống miệng Bối Cảnh Sơn, Đới Trử hô to một tiếng: “Không được!”
“Các ngươi chết hết rồi sao? Trơ mắt nhìn tướng lĩnh quân địch hành hạ lão tướng quân công lao hiển hách của nước ta đến chết trước mặt mọi người sao? Ngăn nằng ta lại!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây