“Một khi lương thực của quân địch được đưa tới, chỉ sợ sẽ không dễ đánh như bây giờ nữa.”
Lạc Hi ăn táo đỏ mà Lục Vân Cẩm không ngại ngàn dặm xa xôi phái người đưa tới cho nàng, nàng nghe vậy thì nở nụ cười đầy ẩn ý.
“Binh kiêu tất bại, khi mà không đánh bại hoàn toàn khí thế của quân Bắc Lăng. Ta vừa nói thề chết phản công, ngươi cho rằng tất cả là khích bác sao?”
Thấy bọn họ như có điều suy nghĩ, Lạc Hi chia táo đỏ trong túi cho vài người.
“Đừng lo lắng! Ta đã tính toán thời cơ, mấy ngày này mang cho hắn ta món quà lớn, tranh thủ một lần kết thúc trận chiến này!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây