Thế là, sáng sớm ngày hôm sau, xe ngựa chạy mấy tiếng trở lại phủ thành, dừng bên ngoài tiểu viện của Lạc gia.
Nhận giáo huấn đêm qua, trước khi vào thành Cơ gia đã phái người thăm dò chỗ ở của Lạc gia, bây giờ mới có thể tìm được vị trí chính xác.
Cơ Hạng Tông cũng không xuống xe ngựa, nhắm mắt lại trầm giọng dặn dò: “Đi vào mang Lạc Nam Nam ra ngoài, chúng ta trực tiếp rời khỏi vùng đất hoang thôn quê này.”
Ông ta không hiểu tại sao con gái phải kiên trì nhất định phải tự rời núi, hơn nữa tới Đại Dung tìm một nữ tử có tên là Lạc Nam Nam, mang về Cơ gia.
Con gái làm việc luôn luôn kín đáo, rất ít khi phải cầu cạnh người, ở trên đảo cũng chán rồi, ông ta mới chịu tự đi chuyến này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây