Nói đến đây, Lạc Hi có điều muốn nói. Tiểu thuyết ngôn tình ở mạt thế của đời sau đã không miêu tả từ phần cổ trở xuống, lộ liễu nhất chắc là hôn nhau mà thôi.
Không đã chút nào hết.
Nàng muốn nói cởi hết nhưng khi bắt gặp ánh mắt tìm tòi kỳ lạ của Lục Vân Cẩm, nàng lặng lẽ nuốt lại những lời nàng đang định nói.
Nàng không thèm để ý là làm trò: “Cởi cái gì mà cởi? Không thú vị gì hết! Muốn viết thì phải viết cái gì đó hoành tráng một chút mới được.”
“Ví dụ như?” Lục Vân Cẩm nhìn biểu cảm chột dạ của nàng, nhưng cũng không vạch trần, chỉ hỏi theo hướng của nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây