Lạc Kỳ vẻ mặt tò mò chen đến bên cạnh Lạc Hi, đặt mông ngồi xuống: “Chúng ta có thù gì cần báo, sao bản thân lại không biết?”
Lạc Hi nhìn hai huynh đệ hai một cách đầy ẩn ý: “Việc bị Bắc Lăng vu khống trục xuất, các ngươi quên rồi sao?”
Hai huynh đệ sắc mặt trầm xuống, không thể nào quên được cái đêm người Cơ gia bị giết, Bắc Lăng muốn giá họa lên người họ, muốn họ chịu tiếng xấu gánh tội.
Lạc Bắc trầm mặt không nói lời nào, Lạc Kỳ không có tâm kế gì, thoải mái nói: “Tin tức phụ thân ta đã truyền về tộc Hồi, sẽ có người thu thập...”
Lời còn chưa dứt, dưới bàn Lạc Bắc đạp mạnh vào chân hắn ta một cái, mặt không đổi sắc nói sang chuyện khác: “Ngươi muốn chúng ta làm gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây